Một đầu của lưới cá được buộc vào một cây sào dài, sau khi thả xuống nước, cây sào xuôi theo dòng nước trôi về giữa hồ, Ba Hổ quỳ rạp bên lỗ băng thứ hai đã đục, thấy cây sào trôi đến, hắn nhanh tay lẹ mắt thò xuống nước vớt lên, rồi kéo ra khỏi miệng lỗ băng.
Mật Nương thấy vậy vội lau khô nước trên tay hắn, rồi dùng áo choàng lông sói quấn lại.
“Không lạnh, dưới nước là ấm.” Miệng hắn nói vậy, nhưng tay lại không hề nhúc nhích. Hai người cứ dựa sát vào nhau thì thầm trò chuyện.
Triều Bảo liếc mắt nhìn hai người, thấy không tự nhiên, hắn ta nhúc nhích chân, tự giác đi về phía bờ. Đi ngang qua đầm lầy sậy còn nhặt lại mấy ngọn cỏ Mật Nương đã quật xuống băng.
“Chừng nào thì kéo lưới?” Mật Nương nhìn xuống nước qua lỗ băng, chỉ thấy lưới cá đang động đậy, nhưng không biết là do lắc lư theo dòng nước hay là đã có cá mắc vào.
Ba Hổ ngẩng đầu nhìn trời: “Giữa trưa, giữa trưa sẽ kéo lưới, sau đó kéo thêm một mẻ nữa rồi chúng ta về, kẻo trời đổi gió.”
Hắn rút tay ra khỏi lòng Mật Nương: “Nếu nàng thấy chưa đủ, ngày mai chúng ta lại đến cũng được.”
Mật Nương mím môi nhìn hắn, ấp úng lắc đầu qua lại, nhưng không nói gì.
Ba Hổ quay mặt đi, coi như không thấy, còn chủ động chuyển đề tài: “Nàng có từng ăn cá nướng chưa? Buổi trưa chúng ta sẽ nướng cá ăn ngay trên mặt băng.” Vừa nói hắn vừa lấy ra một gói giấy trong lòng, một mùi hoa tiêu liền lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797144/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.