Trên đường đến hồ Ngõa không chỉ có mỗi nhà hắn, trên tuyết đã có vài vệt bánh xe rồi. Mật Nương ngồi trong xe lặc lặc nghe thấy có người chào Ba Hổ, giọng nói có vẻ quen thuộc, nàng đẩy cửa nhìn ra ngoài, nhận ra người đó.
“Đại ca, hai huynh đệ của ngươi đã về chưa?” Mật Nương chào hỏi, rồi giới thiệu với Ba Hổ: “Chàng nên cảm ơn đại ca này, tiếng chuông mà chàng nghe thấy khi quay về là do hắn dẫn người làm đấy.”
“Tiểu A Tẩu đừng nói vậy, nếu không thấy cây sào dài do ngươi cắm, ta cũng không nghĩ đến chuyện này, phải nói lời cảm ơn, bọn ta nên cảm ơn ngươi mới phải.” Nam nhân cười một tiếng: “Huynh đệ ta đều đã về rồi, chắc là về sau Ba Hổ huynh đệ, họ nói trên đường về thấy vết bánh xe, đi theo vết bánh xe mới nghe thấy tiếng chuông.”
Mật Nương bị một nam nhân trẻ hơn Triều Lỗ đại thúc một chút gọi là tiểu a tẩu, mặt có chút bối rối nhưng cũng không làm gì được. Ở Mạc Bắc, cô nương chưa gả được gọi là tiểu a muội, phụ nhân đã gả, tuổi còn nhỏ là tiểu a tẩu, tuổi lớn hơn là a tẩu, lớn hơn nữa là a thẩm, sau đó là lão thẩm tử.
“Bất kể thế nào, ta vẫn phải cảm ơn ngươi một câu, nếu không nghe thấy tiếng chuông, ta có tìm về được hay không vẫn chưa chắc.” Ba Hổ nghe lời Mật Nương, trịnh trọng nói lời cảm ơn.
Đối phương rõ ràng có chút bất ngờ, nhìn Ba Hổ thêm hai cái, nói: “Ta tên là Đạo Luân Tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797143/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.