Khi Ba Hổ tỉnh dậy nghe tiếng gió ngoài nhà đã nhỏ đi nhiều, hắn thức dậy mặc quần áo rồi xách thùng tiểu ra khỏi nhà đổ đi trước. Tuyết bên ngoài cuối cùng đã tạnh, trên trời lờ mờ còn thấy được ánh sáng vàng của mặt trời.
Nơi chưa được dọn dẹp, tuyết chất cao ngang nửa bắp chân, bên ngoài chuồng cừu có bò cừu giẫm đạp hằng ngày, bên dưới lớp tuyết đêm qua là những cục cứng đã đóng băng. Ba Hổ đi tới chuồng cừu thả bò cừu ra hết, con nào rụt rè không chịu ra hắn cũng nhảy vào lùa ra. Ngựa và lạc đà sẽ bới rễ cỏ dưới lớp tuyết mà ăn, đàn bò và đàn cừu chen chúc đi qua hai ba lượt, tuyết trên mặt đất sẽ tan thành nước, chúng theo sau ngựa và lạc đà, cả ngày cũng kiếm được lửng dạ.
“Chủ nhà, dậy sớm vậy.” Triều Lỗ đại thúc bước từng bước sâu đi đến, thở ra hơi trắng nói: “Bệnh của ngài cũng đã khỏi rồi, bọn ta không cần phải tránh về nhà ăn cơm nữa chứ?”
“Ừm…” Ba Hổ do dự một lúc, gật đầu bảo họ buổi trưa đều ở lại. Từ khi có Mật Nương, hắn rất thích hai người ăn riêng, nói chuyện cũng tiện, mà nấu cơm cho nhiều người như vậy cũng mệt.
“Thế này đi, tây sương phòng vẫn còn trống, lát nữa ông dẫn người dọn dẹp ra, buổi trưa chuyển bếp lò qua đó luôn, sau này chín người các ông tự nấu cơm tự ăn, ta và Mật Nương không ăn chung với các ông nữa.”
Triều Lỗ “Á” lên một tiếng, thấy vẻ mặt Ba Hổ nghiêm túc, đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797142/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.