Thời tiết ở Mạc Bắc, sau một trận mưa lại trở nên lạnh lẽo, ban ngày khi có mặt trời thì còn đỡ, gió mang theo hơi ấm, nhưng đến chập tối, mặt trời lặn về phía tây, gió trở nên mạnh và cũng lạnh hơn.
Ba Hổ đi tìm con cừu lạc cho nhà lão Ngao Dát, tối ở lại ăn cơm, Mật Nương chờ Mông Ân cùng với Ba Lạp và A Nhĩ Tư Lang quay lại mới khép chặt vạt áo cùng Đại Hoàng đi về.
Thảo nguyên rộng lớn không bờ bến, người cũng ít, trong phạm vi mười dặm chỉ có nhà bọn họ, ba người và ba con ch.ó trông giữ hơn một nghìn con gia súc, gió đêm thổi qua thảo nguyên vi vút, tiếng lá cỏ phát ra sàn sạt như tiếng chân người bước đi, Mật Nương liên tục ngoảnh đầu lại mấy lần nhưng không thấy gì.
“Đại Hoàng, đừng chạy nhanh quá, đi cùng ta.” Mật Nương gọi con ch.ó Đại Hoàng đang chạy chơi đùa, nó cũng mập ra rồi, bụng phệ xuống, mặt tròn trịa, trông dễ thương hơn nhiều.
Mật Nương đơn phương nói chuyện với Đại Hoàng để lấy can đảm, khi nhìn thấy chiếc lều, nàng thở phào nhẹ nhõm, vào lều rồi kéo cả Đại Hoàng vào, rồi ở bên trong chốt cửa lại.
Sau trận động đất, Mật Nương đã nhìn thấy rất nhiều người c.h.ế.t với khuôn mặt biến dạng, trên đường lánh nạn cũng có người c.h.ế.t đói, c.h.ế.t vì đ.á.n.h nhau, sau đó thì nàng không còn sợ gì nữa, không sợ bóng tối, không sợ quỷ, thậm chí không sợ cả kẻ ác. Nhưng sau khi thoát khỏi tay Tô Hợp, nàng lại sợ buổi hoàng hôn nhá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797114/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.