Mưa trên thảo nguyên thường không kéo dài lâu, tối nay cũng vậy, nhưng sau khi mưa tạnh, Ba Hổ cũng không quay về, vẫn cầm cự đợi đến khi trời sáng, mặt trời vừa ló, hắn mới dẫn hai con ch.ó trở về. Ở đồng cỏ cách đó không xa thỉnh thoảng lại vang lên tiếng còi, xem ra tối qua vẫn có cừu chạy tán loạn.
Mật Nương ở trong lều nghe thấy tiếng bước chân nặng nề, Đại Hoàng cảnh giác đứng bên cửa, đuôi cứng đơ, nàng đứng dậy hỏi: "Ai đó?"
"Là ta, nàng tỉnh rồi à?" Ba Hổ mở khóa cửa, thấy Ba Lạp, con ch.ó xấu tính này cố ý thò đầu qua khe cửa, Đại Hoàng ở trong nhà liền nhe răng đe dọa.
"Được rồi, nó sợ hai mi đấy, đừng trêu nữa, về sau nhà mà ngủ đi." Ba Hổ đá vào m.ô.n.g Ba Lạp một cái, áo tới treo ngoài nhà, hắn vào nhà nói: "Tối qua trời mưa, ta đi trông cừu nên không gọi nàng dậy. Nàng tỉnh từ khi nào vậy?"
"Một lúc rồi, lúc tỉnh trời còn tối." Mật Nương thấy quần áo hắn khô ráo, nghi ngờ nói: "Mưa tạnh rồi chàng về thay quần áo à?" Nàng không thể ngủ say đến mức có người ra vào nhà mà không tỉnh chứ.
"Không, ta có mang áo tơi." Ba Hổ không ngủ, hắn đi theo Mật Nương ra ngoài chuẩn bị bữa sáng.
Ra khỏi lều, hắn vỗ vào chiếc áo tơi nỉ đang treo, "Vài ngày nữa ta sẽ làm cho nàng một cái vừa vặn với người nàng. Nó không chỉ che mưa mà còn giữ ấm, đợi trời lạnh hơn, lúc sáng sớm và tối khi không có mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797113/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.