Những người sống ven sông ngày ngày đều thấy Ba Hổ xách một cái giỏ sang bờ tây đưa cơm, sau đó lại dắt chó, lùa bò lùa cừu ra ngoài ăn cỏ. Đến trưa, hắn lại xách một cái giỏ nặng trĩu, phía sau là một con ch.ó lông tạp lon ton chạy theo. Đến chiều, ch.ó lùa bò lùa cừu về trước, gần tối, hắn một tay xách giỏ, một tay xách bình sữa, vội vã đi về bờ tây với một mùi hương phảng phất trên người.
“Ba Hổ thế này là sắp có chuyện vui rồi, ngoại trừ lúc đ.á.n.h phụ thân hắn, chỉ có mấy hôm nay là thấy hắn đi đứng hăng hái thế thôi.”
“Cũng có chút năng lực, biết cách lừa gạt tiểu cô nương. Mật Nương chắc cũng vì được hắn cứu nên mới cho hắn cơ hội thừa nước đục thả câu.”
Những người chăn nuôi ở Lâm Sơn đều cảm thấy Mật Nương đi theo Ba Hổ là thiệt thòi, tiểu nương tử ấy bộ dáng xinh đẹp, có gan có mưu, lại chịu khó, theo một nam nhân đến cả thân phụ cũng ra tay đ.á.n.h thì sau này e rằng sẽ phải chịu khổ.
Nhưng những dân chạy nạn ở phía tây lại thèm muốn vô cùng, Ba Hổ có hơn ngàn con bò con cừu, trong nhà còn có cả người hầu, đặt ở Đại Khang thì đây cũng là một đại địa chủ rồi. Còn Mật Nương thì sao, chỉ là một cô nương nhà có tang suýt mất trinh tiết, chỉ được cái xinh đẹp, sao đáng để được Ba Hổ cung phụng như bà chủ nhà thế kia.
“Mấy hôm nay ngươi ngoan ngoãn nhỉ, làm chuyện gì khuất tất rồi sao?” Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797096/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.