Triệu a nãi nghĩ một lúc, dặn dò Mật Nương: "Cháu đừng nói với Ba Hổ chuyện cháu từng đính hôn, nhất là chuyện Cố đại lang bị lửa thiêu c.h.ế.t, có người sẽ kiêng kỵ điều này."
"Kiêng kỵ gì ạ? Mệnh cứng khắc chồng ấy ạ? Người Mạc Bắc không quan tâm chuyện này đâu." Nếu là trước đây, Mật Nương tuyệt đối không dám nói ra bốn chữ "mệnh cứng khắc chồng", ngay cả đùa cũng không được, sợ có người tin thật mà gán lên trên đầu nàng.
"Cháu cái đứa bé này, trong một nghìn người thì luôn có một người để ý, cháu cũng đừng tự rước chuyện phiền phức vào người." Triệu a nãi cau mày, kiên nhẫn khuyên nhủ: "Tiểu cô nương không thể so với tiểu tử, vẫn nên để ý một chút đến danh tiếng."
Nhưng nàng bằng lòng ở bên Ba Hổ, chính là đã từ bỏ việc coi trọng danh tiếng. Trong lòng Mật Nương rối bời, nàng vừa thoát khỏi cái vỏ bọc danh tiếng, tại sao lại có người muốn khoác nó lên cho nàng theo một cách khác? "Triệu a nãi, Uyển Nhi cũng làm việc ở nhà Hộ huyện thừa ạ?" Mật Nương nóng lòng đổi chủ đề.
"Ta để cho con bé phụ bếp, hai con cừu mà bọn ta được chia cũng là do con bé chăm sóc. Sau này Uyển Nhi cũng phải gả cho dân chăn nuôi địa phương, có tay nghề nấu nướng tốt, lại biết nuôi gia súc thì cũng ổn rồi." Triệu a nãi khoác vai Mật Nương, nói đùa: "Sau này nếu cháu gặp được tiểu tử nào phẩm hạnh không tồi, nhất định phải giới thiệu cho Uyển Nhi chúng ta trước nhé."
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797095/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.