"Bà ta thèm khát vì Mật Nương có thể nhận được một khoản bạc lớn, ghen tị thôi, có gì mà phải nói với cái thứ già nua cay nghiệt ấy." Triệu a nãi nghiêm mặt bước ra khỏi đám đông, trên tay xách một chiếc giỏ, đôi mắt sắc bén lướt qua từng người đang hóng chuyện, "Quan gia trong nha môn đã phán quyết, cũng không có ai đến đ.á.n.h trống kêu oan, mọi chuyện thế nào thì ai có mắt đều thấy rõ. Chúng ta đều từ Đại Khang đến, vốn nên là hàng xóm láng giềng giúp đỡ lẫn nhau, Mật Nương là một tiểu nương tử trẻ tuổi, khi chịu ấm ức không mong các ngươi an ủi, nhưng cũng đừng sau lưng mà hắt nước bẩn."
"Nói lời chua chát chỉ có bà tử lanh chanh đó thôi, lúc Mật Nương được tìm về, bọn ta thấy rất rõ ràng, quần áo của kẻ gian kia vẫn lành lặn, làm gì có chuyện gì xảy ra."
Triệu a nãi làm việc ở nhà Hộ huyện thừa, lại là nhũ mẫu thân cận của Hộ tiểu thư, bà tùy tiện nói một câu cũng đủ khiến những người này phải "uống một vò" rồi, những người vây xem biết ý liền hưởng ứng vài câu, rồi cũng tản đi.
"Ngươi là Ba Hổ phải không? Nghe nói là ngươi nghe thấy tiếng mà cứu Mật Nương về, Mật Nương, đã cảm ơn người ta đàng hoàng chưa?" Triệu a nãi từng nghe danh tiếng của Ba Hổ, hôm nay nhìn thấy, vóc dáng cao lớn vạm vỡ, ánh mắt trong sáng kiên định, là một tiểu tử không tồi, không giống với những lời đồn thổi về sự hung bạo.
"Mật Nương là vì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797094/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.