Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương
Edit: FioBùi Cảnh ngồi xổm bên vạc, con ngươi hơi co lại, miệng há hốc, vẻ mặt phức tạp. Mặc dù biết rằng thân phận của Sở Quân Dự không bình thường, cũng đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, thế nhưng có thể nào cũng không ngờ rằng lại là người đó.
Chợt nhớ lại lần gặp trước, y hỏi hắn là ai, hắn để lại cho y một câu trả lời khó lường — lần sau gặp lại là biết. Quả nhiên… Lần này gặp gỡ, y đúng là đã biết rồi.
“Sở… Quân Dự?” Bùi Cảnh cất tiếng với vẻ khó tin, chẳng qua âm thanh rất nhỏ.
Nhưng mà hai người gần nhau như vậy, có nhỏ đến mức nào thì Sở Quân Dự cũng nghe được.
Sở Quân Dự cụp mắt nhìn y, bỗng nhiên nở nụ cười.
Bùi Cảnh khẽ rùng mình, ngẩng đầu lên.
Khoé môi Sở Quân Dự cong lên nụ cười rất nhạt, đôi mắt thuần tuý như huyết ngọc, như vực sâu nhìn không rõ đáy, không biết chân thực. Hắn cúi người, nói: “Bùi Ngự Chi, cảm ơn ngươi.”
Giọng nói khẽ vô cùng, lại hết sức trân trọng, như một người bạn cũ không gặp đã lâu.
Nghe thấy câu này, Bùi Cảnh bỗng dưng hơi khó chịu.
Y không thích như thế này, giọng điệu của Sở Quân Dự khiến y rất không thích.
Nhưng Bùi Cảnh cũng chỉ kinh ngạc mấy giây, đến khi định thần thì nhanh chóng nắm lấy tay của Sở Quân Dự, phần nào không được tự nhiên: “Khoan hãy cảm ơn, chúng ta nghĩ cách rời khỏi nơi này trước đã.”
Y còn chưa nói hết lời, sau lưng hốt nhiên vang lên tiếng nổ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149338/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.