Cố Hành Xuyên vui vẻ được một giây thì ngay sau đó liền khó chịu.
Hắn vừa muốn Tống Nghi tức giận, lại vừa muốn anh không giận, nhưng nếu đặt lên bàn cân so sánh thì hắn muốn anh tức giận hơn.
Tống Nghi không biết đến được tâm tình vi diệu của Cố Hành Xuyên, tâm tư đều đặt hết vào mỹ thực rực rỡ, "Risotto măng tây, súp kem nấm, hai người muốn ăn gì?"
Anh đưa thực đơn cho cậu trai kia, cậu ta dè dặt liếc nhìn Cố Hành Xuyên đang đen mặt, do dự nhận lấy thực đơn, cười khan nói: "Thật ngại quá, em chưa từng gặp nhiều bạn của anh Xuyên, không biết anh là..."
"Không sao." Tống Nghi nghiêng đầu cười nhẹ, khách khí nói: "Anh họ Tống, là bạn học của anh Xuyên cậu."
Cậu ta a một tiếng, bỗng nhiên tỉnh ngộ, ánh mắt quái lạ nhìn Tống Nghi rồi kề sát bên người Cố Hành Xuyên, "Đây là tình địch của anh mà, không phải anh rất hận anh ta sao?"
Tuy rằng trong nhà hàng có rất nhiều người, rất ồn ào nhưng giọng của cậu ta rất lớn, nên Tống Nghi vẫn nghe rõ câu này, anh hứng thú nhìn Cố Hành Xuyên.
Cố Hành Xuyên âm trầm trừng cậu ta, nghiến răng nói: "Đinh Kỳ, mày bớt nhiều lời giùm tao, ăn cơm cũng không chặn được mồm mày à?"
Đinh Kỳ rất thức thời mà ngậm miệng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Tống Nghi một cách hiếu kì, giống như muốn tìm được manh mối gì đó từ trên người anh.
Tống Nghi thấy thằng nhóc này chơi cũng vui, đoán chừng chắc cũng là thiếu gia nhà giàu, không thì ở tuổi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-hao-mon-tinh-dich-ki-hieu/652394/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.