"Đừng nói giỡn." 
Lời Trang Hiểu còn chưa nói xong, Lâm Lộc đã chặn ngang lời hắn. 
"Em không biết chị Trình Tuyết đang nói cái gì. Thi đấu ở Thánh Y Ti ai nói làm là có thể làm sao? Chính em cũng không có bổn sự bước lên sân khấu Thánh Y Ti này, em còn có thể nhường cho chị ấy? Lại nói, lần trước em cũng đã nói rõ với thầy, em không có tâm tư múa nữa, về sau cũng sẽ không muốn trở lại khoa." 
"Thật sự?" 
Trang Hiểu mang theo ý cười móc di động ra, quơ quơ ở trước mặt Lâm Lộc. 
"Đây là ai?" 
Một đoạn video trên màn hình, đám người phát ra tiếng hoan hô ầm ĩ không ngừng, nhưng tiết tấu trống mãnh liệt của dân bản xứ vẫn có thể nghe được rõ ràng như cũ. Trên hình ảnh, một chiếc xe cao lớn sáng chói chậm rãi di chuyển, trên xe có rất nhiều cô gái người bản xứ mỹ lệ tận tình múa hát. 
Nhưng trong đó khiến người ta chú ý nhất lại là một nam sinh soái khí thanh tú. Tuy rằng chỉ mặc áo thun quần jean đơn giản, nhưng động tác của cậu lại tràn ngập tùy ý vui thích vong tình. Di động quay chụp, đương nhiên động tác không thể hiễn rõ như camera chất lượng cao, nhưng sức sống mãnh liệt trong ngoài lại tràn đầy màn hình, khiến người ta nhìn không rời mắt. 
"A Hỉ Lợi Á". 
Công viên trò chơi. Một lần vũ đạo sinh mệnh. 
"Trình Tuyết nhìn thấy em biểu diễn ở công viên trò chơi. Tuy rằng là ngẫu hứng, nhưng rất xuất sắc, là không thua người biểu diễn chính thức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103508/quyen-3-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.