"Bác sĩ, anh không hiểu. Giữa tôi và Tiểu Lộc......Tôi nợ cậu ấy quá nhiều. "
"Cho nên? "
"Tôi không có khả năng yêu cầu cậu ấy vì tôi mà sống. Tôi không có tư cách này. "
"Cái này thật ra tôi tin. Nhìn bộ dáng ương ngạnh hung tàn bộ kia của anh đã biết Lâm Lộc đi theo anh sợ là ăn rất nhiều đau khổ. Tính cách như cậu ấy......Đại khái cũng là chỉ biết nhẫn nhục phụ trọng, chỉ biết nghĩ giùm tên hỗn đản đối diện, cũng không nghĩ cho mình. "
Không biết nghĩ tới ai, ánh mắt bác sĩ Fred trầm xuống. Y thở dài.
"Nhưng mà Ninh Trí Viễn tiên sinh, anh cũng nên biết. Cho dù anh chưa từng có lỗi với cậu ấy, anh cũng không có tư cách yêu cầu cậu ấy sống vì anh. Tình yêu như vậy quá nặng nề, không ai có thể đeo được trên lưng. Chỉ là, anh càng phải biết rằng -- 'vì anh' và 'bởi vì anh', hai từ này hoàn toàn không giống nhau.
Anh không tư cách kêu cậu ấy sống vì anh. Nhưng anh lại không nghĩ tới, để cậu ấy bởi vì anh mà không muốn chết, cho dù cậu ấy đã không còn chân, cũng có thể có tương lai rất tốt!"
"Nhưng cậu ấy xem vũ đạo......"
"Mặc kệ cậu ấy xem vũ đạo là gì, ước mơ cũng vậy cuộc sống cũng vậy, cậu ấy cũng từng bỏ vũ đạo vì anh. Tôi không muốn phỏng đoán vị trí của anh trong lòng cậu ấy là gì, nhưng chính anh nên hiểu rõ."
Bác sĩ Fred không kiên nhẫn mà chặn ngang lời hắn.
"Xét đến cùng, anh nợ cậu ấy không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103505/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.