Ăn cơm, chơi những trò chơi còn lại, còn ghé qua quầy hàng di động trong công viên trò chơi -- Hiện tại, trong ngực Lâm Lộc đang ôm một túi bắp rang bơ siêu to, một cây kẹo đường uốn cong, làm thành hình chong chóng, trên đầu còn có một đôi tai thỏ.
Thuận tiện thu hút tất cả nhưng ánh mắt hậm mộ của những đứa trẻ đi ngang qua.
"Bên kia có kẹo bông gòn -- Tiểu Lộc, em chờ tôi, tôi đi mua cho em!"
"Này! Em chỉ cần một...."
Nhưng Ninh Trí Viễn đã chạy đi xa.
Khi trở về, quả nhiên, những cây kẹo bông nhiều như sở hữu một quầy hàng tràn đầy ở trước mặt cậu, nhìn không thấy mặt hắn.
Lâm Lộc vừa bực mình vừa buồn cười.
"Không phải em đã nói rồi sao? Trí Viễn ca, mỗi một cây kẹo bông gòn đều có một hương vị khác nhau! Màu sắc khác nhau thì vị khác nhau, em chỉ cần một cái là được rồi! Có phải anh không nghe hay không...."
"Tôi có nghe mà."
Phía sau kẹo bông gòn, lộ ra gương mặt soái khí của Ninh Trí Viễn. Một biểu cảm theo lẽ thường tình.
"Nhưng là tôi không biết em thích nào nào. Đều mua tới, em chọn trước đi, dư lại..."
"Anh chịu trách nhiệm ăn sao?"
"Tôi có thể xử lý giúp em."
Ninh Trí Viễn vung tay lên, bên cạnh có mấy đứa nhỏ thò đầu ra. Là bảo bối vừa rồi cùng nhau xếp hàng gom kẹo bông ở quầy bên cạnh, không biết tại sao lại theo đến bên này.
"Vừa rồi tôi nói như thế nào?"
Sau khi ám chỉ một câu, bọn nhỏ vây quay, tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103496/quyen-3-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.