Bịch, bịch, bịch.
Từng tiếng bước chân vang lên.
Tạ Thành nhíu mày, dừng lại sau đó lại bước đi tiếp. Tiếng bước chân bịch bịch sau lưng lại vang lên. Anh đổ mồ hôi lạnh, nuốt nước bọt.
Bước chân của anh đâu có to đến thế chứ. Anh đi rất khẽ và từ tốn, nào phát ra âm thanh đâu, có thì cũng rất nhỏ.
Rốt cuộc là thứ gì?
Cơn gió lạnh tanh ở đâu bỗng thổi đến lưng, Tạ Thành rùng mình. Anh tuyệt đối không quay đầu lại, bình tĩnh siết chặt nắm đấm tay, tiếp tục tiến về phía trước.
Đi được vài bước liền đến điểm dừng, không còn bậc thang đi xuống. Tạ Thành khẽ thở phào, lần này có vẻ là dừng lại thật. Một mùi hôi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi, đèn pin rọi xung quanh, Tạ Thành tái mét, chấn động kinh hãi lùi ra sau, xém thì ngã, may mà có người nào đó đỡ lấy.
Vách tường trong hành lang rộng rãi trước mặt thế mà được thịt tươi bộc lấy, lồi lõm, gồ ghề. Máu me nhầy nhụa nhiễu nhão kéo thành sợi trên nốc nhà khiến người ta phát ối. Cứ như anh đang đứng trong dạ dày một con quái vật. Nhưng đây là thứ anh chỉ khiến anh giật mình, run người một thoáng. Từ chấn động lấn thành kinh hoàng, cái kẻ phía sau đỡ lấy anh mới chính là thứ khiến cơ thể anh sợ hãi tột độ đến nỗi cơ thể mềm nhũng, hai chân run cầm cập, muốn són ra quần.
Ở nơi này từ đầu đến cuối chỉ có một mình anh, nào có ai đi cùng đâu. Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717825/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.