Ngày 3 tháng 6 năm 1988.
Sau một tháng nâng cấp khách sạn, theo như sự việc trong dòng chảy thời gian. Tạ Thành đã tuyển thêm mười ba nhân viên phục vụ mới. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi, mến mộ Thanh Phi Huy. Một người đàn ông trẻ tuổi nhưng lại nắm cả một khối tài sản khổng lồ do chính tay mình phát triển cày dựng. Trong mắt tất cả mọi người Thanh Phi Huy chính là một người vừa tài giỏi vừa nghiêm chỉnh khiêm nhã. Dù giàu sang phú quý nhưng hắn không phân biệt đối xử với những người thấp hèn.
Họ cho rằng Diệp Phương có phước đời đời mấy kiếp mới lấy được người chồng ưu tú thế này.
Nhưng chẳng một ai trong số họ biết được sự thật bản chất bẩn tưởi của hắn. Một tên khốn nạn đội lớp thiện nhân. Người trong cuộc mới biết Diệp Phương là một người phụ nữ đáng thương đến nhường nào. Người hầu trong nhà bàn ra tán vào, nói Thanh Phi Phong không phải con cô ta và Thanh Phi Huy. Bởi họ thấy hắn không bao giờ động tay đến cô ta, một cái dịu dàng ấm áp cũng không có thì làm gì mà có con với nhau.
Tạ Thành sống ở thân chủ Thanh Phi Huy vô tình nghe được những lời trên cảm thấy vô cùng tức giận. Nhưng anh không thể làm gì bọn họ, linh hồn anh là Tạ Thành chứ không phải tên khốn giả nhân nghĩa đó. Cho nên thấy rất bức xúc thay cho Diệp Phương.
"Không, không cần đâu tôi tự làm được rồi". Tần Nhĩ khẽ gạt tay Tạ Thành đang thắt cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717829/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.