Nghe tiếng la, cậu còn tưởng xảy ra chuyện gì đáng sợ, quay lưng nhìn lại mới thấy một nhóm mấy cô bạn đang dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Lục Phong bước xuống chiếc xe G67 màu đen như mọi khi. Anh và Lục Chi không sống chung với Quý Hòa, mà sống ở nhà riêng mua ở thành phố tỉnh. Mỗi ngày đều có tài xế đưa đón, đi đi về về từ thành phố lên cao nguyên bằng đường núi ngoằn ngoèo hình con giun dài hơn năm chục km, Văn Ninh thật sự phục bọn họ.
Lục Phong xuống xe chẳng nhìn một ai mà rảo bước đuổi kịp Văn Ninh.
“Chào buổi sáng.” Lục Phong gật đầu với cậu.
“Chào anh.” Văn Ninh thầm nghĩ sao anh không nói “good morning” luôn đi, ngoài mặt lại hơi mỉm cười hỏi: “Chi đâu ạ?”
“Nó nghỉ lễ sớm có việc.” Lục Phong đáp.
Hai người bước lên cầu thang, lúc này cũng khá đông người lên xuống, không ít người còn len lén đánh giá họ. Lục Phong lại hỏi: “Nghỉ lễ có về Hà thành không, về chung với anh.” Thấy Văn Ninh lắc đầu, Lục Phong hỏi tiếp: “Vậy nghỉ lễ em tính làm gì?”
Văn Ninh: “Chuyện đó không liên quan tới anh đâu nhỉ?”
Dứt lời cậu nhấc chân dài bước một lượt ba bậc thang, rồi nhanh chân bỏ lại Lục Phong đang ngẩn ra phía sau.
Tới lớp, Văn Ninh thấy bóng dáng xa lạ ngồi vị trí kế bên mình thì hơi nhíu mày, hỏi. “Trịnh đâu?”
Người đang ngồi vị trí kế bên chỗ của Văn Ninh, là Hà. Người đã từng dùng rất nhiều chiêu trò với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-an-trai-ngot-toi-bi-quy-an-/3556905/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.