“Tiểu Võ.” Lục Đồng quả thực không ngờ Dương mẫu lại đột nhiên ra tay, nhìn gò má sưng đỏ của Tiểu Võ, ngọn lửa giận trong lồng n.g.ự.c lại càng lớn hơn vài phần.
Tiểu Võ sau khi ăn cái tát này xong, đầu óc quả thật có chút choáng váng, lắc lắc đầu, tai ù đi, căn bản không nghe rõ Lục Đồng nói gì.
“Cút ngay!” Dương mẫu rít lên, “Nếu ngươi còn không chịu tránh ra, tin ta đ.á.n.h ngươi thêm nữa không!”
“Ngươi…” “Khụ khụ, Nương có gì thì nói đàng hoàng, đừng động tay chân.” Lục Đồng còn chưa kịp nói xong, phía sau đã truyền đến giọng nói yếu ớt của Dương Phương.
Dương Phương với sắc mặt trắng bệch đi đến cửa, Lục Đồng gần như theo bản năng bước lên đỡ lấy nàng, ánh mắt đầy vẻ đau lòng, “Nàng không ở trong phòng nghỉ ngơi cho tốt, ra ngoài làm gì!”
“Không sao.” Dương Phương hiểu rõ nếu nàng không ra, Dương mẫu có lẽ sẽ tiếp tục gây rối ở đây.
nương con hai người Dương gia nhìn thấy Dương Phương đi ra, không hẹn mà cùng lùi lại hai bước, cố ý giữ một khoảng cách an toàn với nàng.
Dương Phương có lẽ đã sớm đoán được sẽ là như vậy, trên mặt không hề có chút biến sắc, giọng nói khàn khàn, “Nương, trong nhà lại hết tiền rồi?”
“Con xem con ra ngoài làm gì, cách vách phòng cũng có thể nói chuyện mà.” Dương mẫu thật sự lo lắng bị Dương Phương lây bệnh, liền nâng ống tay áo nhẹ nhàng che miệng mũi.
“Phương Phương, nương biết tình trạng sức khỏe của con, nếu không có việc gì lớn, nương cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hoa-ly-voi-y-thuat-trong-tay-ta-cai-menh-phat-tai/5004008/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.