Cô bé thản nhiên nói, trên biểu cảm là sự khinh thường rõ ràng, điều này khiến cho Mai Ngọc Lam phải nhăn mặt với thái độ không biết khiêm tốn đó.
Cả lớp yên lặng, không ai nói gì bởi vì họ chán nản đến nỗi không có ý định muốn chống trả với lớp trưởng, đơn giản họ biết cô ta là người ra sao nên chẳng muốn nói nhiều với cô ta nữa.
Trong khi ấy, Mai Ngọc Lam vừa định nói gì đó với cả lớp thì ở bên ngoài có tiếng gõ cửa cắt ngang, cô đành tạm gác lại và ra bên ngoài mở cửa.
Trước mặt Mai Ngọc Lam lúc này là Đào Thiên Vy.
"Xin lỗi vì đã làm gián đoạn lớp của cậu, tớ được chủ nhiệm nhờ đưa sổ điểm danh mà cậu để quên nè."
Mai Ngọc Lam chợt nhớ ra sau khi nghe Đào Thiên Vy nói thế, cô nhận cuốn sổ trong tay còn cảm ơn Đào Thiên Vy rối rít.
"Cảm ơn cậu nhé, may là cậu đưa đến cho tớ."
"Có gì đâu, cà phê của cậu đây."
Đào Thiên Vy mỉm cười dịu dàng và đưa ly cà phê sữa đá cho Mai Ngọc Lam, cô đã mua hai ly vào sáng nay khi nghĩ đến Mai Ngọc Lam đã phải thức cả đêm qua chỉ để chuẩn bị bài giảng cho tiết học hôm nay.
Mai Ngọc Lam cảm động nhận lấy ly cà phê và nói cảm ơn với cô bạn thân của mình.
"Có gì đâu."
Khi Đào Thiên Vy quay đầu nhìn xuống bên dưới thì thấy tất cả học sinh đều hướng mắt về mình khiến cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720794/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.