Hứa Thừa Yến không nhớ rõ mình ngồi ở trong đây bao lâu, cho đến khi trời hửng sáng mới mơ màng đi ra khỏi thư phòng.
Đôi mắt hơi sưng, Hứa Thừa Yến đi dùng nước lạnh rửa mặt, ngẩng đầu nhìn vào gương, thấy bản thân vô cùng khó coi, hai mắt sưng đến kỳ lạ, có thể nhìn ra là vừa khóc.
Cơ thể mệt lả, Hứa Thừa Yến quay về phòng ngủ, nằm trên giường nhắm hai mắt, nhưng vẫn không thể ngủ được.
Chỉ cần anh nhắm mắt lại, trong đầu sẽ tự động hiện lên những tấm ảnh chụp của tiên sinh và tiểu thiếu gia kia.
Khó khăn lắm Hứa Thừa Yến mới chợp mắt một tí, nhưng thỉnh thoảng lại tỉnh giấc giữa chừng, không thể ngủ sâu.
Hứa Thừa Yến vẫn không về, có lẽ đang ở bệnh viện chăm sóc tiểu thiếu gia.
Hứa Thừa Yến nằm trên giường, một mình suy nghĩ thật lâu.
Cuối cùng lựa chọn lấy điện thoại gọi cho Hạ Dương.
Sau khi điện thoại kết nốt, Hứa Thừa Yến gọi một tiếng, "Tiên sinh."
"Ừ." Người ở đầu dây bên kia vẫn lạnh nhạt như cũ.
Hứa Thừa Yến khống chế cảm xúc của bản thân, chậm rãi nói, "Tiên sinh, em nghĩ rồi, chúng ta...."
Hứa Thừa Yến còn chưa nói xong thì nghe được tiếng nói rất nhỏ từ đầu bên kia.
"Hạ Dương, nóng quá..."
"Cứ để trên bàn, chờ nguội bớt rồi uống."
Tiếng của Hạ Dương thật nhẹ nhàng, giọng điệu dịu dàng nói chuyện với người kia.
Hứa Thừa Yến nghe cuộc đối thoại, im lặng không nói.
Một lúc sau Hạ Dương mới nói tiếp với anh, "Có việc gì sao?"
Hứa Thừa Yến cúi đầu, khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384039/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.