Sáng hôm sau, Hứa Thừa Yến bị tiếng động bên cạnh làm tỉnh giấc.
Hứa Thừa Yến nửa mơ nửa tỉnh mở mắt, nhìn sang thì thấy người đàn ông đang ngồi bên mép giường, nhỏ giọng nói gì đó với đầu dây điện thoại bên kia.
"Nhớ uống thuốc."
"Ừ, tôi chuẩn bị đến."
"Bữa sáng muốn ăn gì? Tôi mang đến."
Cuộc trò chuyện kết thúc, người đàn ông lập tức đứng dậy, đi vào phòng thay đồ.
Hứa Thừa Yến nằm trên giường một lúc, cuối cùng vẫn ngồi dậy, cũng đi đến phòng thay đồ.
Người đàn ông đã thay xong áo sơ mi, Hứa Thừa Yến đi đến, lấy một chiếc cà vạt từ trong ngắn kéo, đến bên cạnh hắn.
Hứa Thừa Yến vừa giúp người đàn ông thắt cà vạt vừa hỏi, "Tiên sinh muốn đi thăm Thẩm Tu Trúc sao?"
"Em ấy vẫn chưa hết cảm, tôi qua đó xem một chuyến." Hạ Dương tùy ý nói.
Hứa Thừa Yến rũ mắt xuống, giúp người đàn ông vuốt phẳng mấy nếp gấp nhỏ trên áo sơ mi, chậm rãi nói, "Tiên sinh, thật ra em không hào phóng như vậy đâu."
"Không muốn nhìn thấy tiên sinh ngày nào cũng ở bên người khác." Giọng điệu của Hứa Thừa Yến thật nhẹ nhàng.
"Yến Yến." Hạ Dương hơi cúi đầu, bàn tay đặt ở gáy Hứa Thừa Yến, "Ghen sao?"
Hứa Thừa Yến không trả lời thẳng, chỉ nói, "Tiên sinh, mấy hôm nay em rất khó chịu."
Hạ Dương khẽ thở dài, giải thích, "Cơ thể em ấy chưa khỏe hẳn, cần có người bên cạnh chăm sóc."
"Đúng vậy, nhưng cho dù cần chăm sóc, cũng không nhất thiết phải là tiên sinh." Hứa Thừa Yến ngẩng đầu, đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-do-the-than-thu-gia-chet/384040/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.