Cho cậu mười lăm phút lập tức từ đây tới Dương Gia!
Chiếc xe phiên bản giới hạn sang trọng màu đen tuyền bắt đầu di chuyển trên đường lớn của thành phố hướng về Dương Gia với vận tốc lên tới một trăm ki-lô-mét trên một giờ. Cùng với tốc độ như gió thổi ngang mặt này thì chỉ mất một khoảng thời gian nhất định chiếc xe đã dừng trước sân lớn của biệt thự.
Vương Lam Nhất từ trong xe bước xuống, với gương vô cùng mặt đanh thép những vẫn lanh tanh như người bị liệt cơ mặt. Với dáng người cao lãnh uy nghiêm anh bước thật nhanh vào bên trong mà không cần bấm chuông cửa.
Quản gia đang đứng cạnh những thùng hàng xem xét bỗng nghe tiếng mở cửa liền đưa mắt ra nhìn, vừa thấy Vương Lam Nhất, ông liền hới hải đi lại vừa hỏi vừa nói:
- Chào Vương tổng, ngài đến đây có việc gì sao?
Anh vẫn trưng cái gương mặt lạnh ấy mà đưa mắt lên nhìn thẳng về phía căn phòng ở tầng trên rồi liếc mắt nhìn về chỗ quà vẫn còn nguyên chưa có dấu hiệu mở ra, điều này càng khiến anh đã tức rồi còn tức hơn, Vương Lam Nhất dường như gần sắp mất bình tĩnh quay sang quản gia mà nói:
- Dương Ngọc Yến có trên phòng không?
Đinh Viễn Lập nhìn thấy ánh mắt sắc bén của anh thì liền có chút run run người nhưng cũng gật đầu thành thật trả lời:
- Có, Yến nhi...con bé đang ở trên phòng.
Ông vừa dừa dứt câu, Vương Lam Nhất không một chút do dự liền một mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/2936918/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.