Sau khi Nam Mộ Dung biết tin tức thì vô cùng giận giữ đã sai người đóng cổng thành không cho bất kỳ một ai được tự ý ra ngoài.
Tuy nhiên hắn lại quá chủ quan và coi thường thuốc ngứa mà Băng Nguyệt chế ra.
Binh sĩ mấy canh giờ sau còn cố gắng chịu đựng để chờ tìm được ra giải dược, nhưng số cây Ô Quy kia lại được binh lính Sở quốc canh gác nên đại phu không thể pàm cách nào hái chúng được.
Đúng như dự đoán của Băng Nguyệt chỉ ba canh giờ sau binh lính đã không chịu đựng được, bọn chúng gãi đến trầy xước cơ thể rồi phá cổng thành để chạy ra bên ngoài,mặc dù biết trước là cái gì nhưng lý trí của bọn họ đã không còn kiểm soát được nữa.
Đương nhiên lúc này quan Sở quốc đã chờ sẵn ở đó, trong ứng ngoại hợp tấn công thẳng vào trong thành.
Nam Mộ Dung bị bấy ngờ, hắn biết tình thể hiện tại không ổn liền nhanh chóng tìm đường thoát thân.
Thế nên khi An Lâm tiến đánh vào trong thì đã không thấy hắn đâu nữa, toàn bộ người dân đã được an toàn.
Sâu dưới nhà lao là giam giữ quan địa phương và những người không quy thuận bọn chúng, ai cũng thầm cảm kích An Lâm.
An Lâm tuy có điều tiếc nuối không bắt sống được Nam Mộ Dung nhưng cũng thành công cứu thoát được mọi người an toàn là được rồi.
Y xử lý toàn bộ công chuyện đến tận muộn mới xong, toàn bộ binh lính của Kim quốc được uống thuốc giải và bắt giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3643496/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.