Nói thì nói vậy chứ bản thân Nam Mộ Dung bây giờ bản thân mình còn lo không xong làm sao mà có thể tới đây được.
Hai thành mà hắn chiếm được với sức tấn công như vũ bão của An Lâm thì không biết có thể trụ lại bao lâu chứ.
Chính vì suy nghĩ điều này nên An Lâm mới yên tâm rời đi, đoàn người đi với khí thế vô cùng hứng khởi.
Từ ngày An Lâm đi Băng Nguyệt chỉ ở lại trong quân doanh không ra bên ngoài, cứ có thời gian là nàng lại điều chế một số loại thuốc cần thiết để chuyển ra nơi đánh trận.
Chỉ cách ngau có ba ngày đường nhưng An Lâm cũng không có cơ hội để tranh thủ trở về thăm nàng.
Thời gian gần đây Băng Nguyệt vẫn cho người bí mật theo dõi hành tung của Thành chủ phu nhân nhưng không thấy có dấu hiệu gì cả.
Bà ta có mấy lần dâng bái thiếp muốn nàng đến phủ làm khách nhưng Băng Nguyệt từ chối, nói là khí hậu không hợp nên không thể ra ngoài, mặc dù bà ta rất tức giận nhưng cũng đâu thể làm khác được.
Cứ cách ngày Băng Nguyệt lại nhận được thư mà chàng gửi kể về trận chiến ác liệt ra sao.
Ngày đầu hai quân giao đấu quân ta đã giành được thắng lợi đánh cho kẻ địch chạy tan tác.
Ngày thứ hai thì vì sai lầm của phó tướng chủ quan khinh địch bị tên Nam Mộ Dung kia lừa vào bẫy khiến quân ta tổn thất nặng nề, bị thương rất nhiều, cũng may có số thuốc của nàng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3643497/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.