Băng Nguyệt nhanh chóng rời đi trong sự thích thú của Nam Mộ Dung, thị vệ đứng bên cạnh vội hỏi :
"Chủ tử có đi theo xem nàng ta có thân phận gì hay không, theo thuộc hạ phán đoán nàng ta chắc chắn là người đã giết những kẻ ở trong rừng kia, thủ pháp rất nhanh gọn, người như vậy quá thích hợp đưa vào cung để làm mật thám cho chúng ta, nàng ta lại xinh đẹp như thế nữa ".
Nam Mộ Dung gật đầu nói :
"Cho người đi điều tra nàng ta là ai, nhìn về y phục có vẻ là tiểu thư quan lại nào đó, nhưng ta có chút khó hiểu, là danh môn thục nữ tại sao lại có thân thủ tốt như thế ".
Ám vệ nhận lệnh vội nhanh chóng đi theo hướng nàng vừa đi, cho dù hắn đã theo khoảng cách rất xa nhưng vẫn bị Băng Nguyệt phát hiện.
Nàng mỉm cười, muốn điều tra tung tích của nàng hay sao, nàng chỉ e sợ chủ nhân của bọn chúng thôi chứ mấy tên tiểu tốt này nàng dư sức cắt đuôi được nếu không danh hiệu đệ nhất sát thủ của nàng không phải uồng phí hay sao.
Băng Nguyệt đi vào kinh thành chỉ một loáng sau đó tên ám vệ kia đã bị mất dấu của nàng, tuy nhiên nàng vẫn sợ bị lộ hành tung nên chưa trở về Vương Phủ ngay mà kiếm một quán trọ để ăn uống và nghỉ ngơi.
Buổi sáng nàng vừa từ Như Ý đường trở về chưa kịp ăn uống gì đã bị lôi đi nên bụng giờ đã đói meo rồi, với lại nàng cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3624001/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.