Tình Nhu kia bị lời nói của nàng làm cho á khẩu, Băng Nguyệt không dừng ở đó, nàng nói được làm được, tọa bộ thị vệ đi theo gồm mười hai người đều bị nàng hạ gục.
Nhìn nàng lúc này toàn thân đầy máu, ánh mắt đỏ au trông vô cùng đáng sợ, nàng tiến dần về phía Tình Nhu.
Tình Ngu tuy tính tình hung ác nhưng cũng chưa bao giờ chứng kiến tận mắt cảnh này nàng ta hoảng loạn lùi xa rồi nói :
"Đừng có giết ta, ta là người mà thái hậu yêu quý, nếu ngươi giết ta chắc chẳn phủ Dương Vương sẽ bị vạ lây, thái hậu cùng hoàng thượng chắc chắn sẽ trả thù cho ta ".
Băng Nguyệt nhìn dáng vẻ chết nhát của nàng ta mà bật cười chế nhạo :
"Mới có thế mà đã sợ hãi như vậy rồi, vậy mà còn dám giết ta, gan ngươi chỉ có thế hay sao, yên tâm cái loại chết nhát như ngươi bồn tiểu thư không thèm giết làm bẩn dao, sẽ có người đến tìm ngươi nhanh thôi, yên tâm quả báo không chừa một ai, những việc ngươi làm trước kia sẽ lộ ra đến lúc đó ta sẽ tận mắt thấy cái chết khó coi của ngươi ".
Băng Nguyệt nói xong rồi quay lưng bước đi, cả người nàng lúc này vô cùng tanh nồng, nàng phải đi rửa sạch vết máu trên người.
Đã bao lâu rồi nàng chưa giết người, nàng ghét cảm giác này, ghét mùi máu tanh nhưng bọn chúng lại cứ dồn nàng vào đường cùng.
Nàng đi bộ một đoạn thấy có một con suối nhỏ, liền ngồi xuống rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3624000/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.