Thái giám và cung nữ bưng đồ ăn đặt lên bàn rồi lại lui về chỗ. Nghiêm phi thấy vậy cũng bắt đầu đứng một bên bồi Vương Tử Đằng dùng bữa. Ăn được một nửa bữa, Vương Tử Đằng có cảm giác chóng mặt, nên cho dọn thiện.
"Hoàng thượng, thần thiếp dìu ngài vào bên trong nghỉ ngơi."Nghiêm phi vừa dìu Vương Tử Đằng vào trong vừa nói, trong ánh mắt là niềm vui không thể che dấu. Đặt Vương Tử Đằng lên trên giường, rồi nàng ta đi ra ngoài, sai người tháo trâm cài, mái tóc đen mượt được buông xuống.
Người bên trong màn che đôi mắt đang nhắm nghiền đột nhiên mở ra. Đáy mắt toát lên sự lạnh lẽo, cười khẽ rồi từ từ ngồi dậy. Nghiêm phi đi vào phòng, lúc này đã đầu váng mắt hoa, mò mẫm vào trong giường. Một đêm xuân tiêu cứ thế diễn ra, nhưng Nghiêm phi không biết, người trên giường đã không còn là người mà nàng ta dịu dàng gọi hoàng thượng nữa rồi.
Vương Tử Đằng ngồi dậy rồi đi ra ngoài, phất tay cho hạ nhân lui ra, nói Nghiêm phi không khỏe, không ai được quấy rầy rồi bước ra khỏi Kim Trúc cung. Khóe miệng còn khẽ nhếch, Nghiêm gia, đây đúng là một cái cớ hay để hạ Nghiêm gia. Một phi tần nho nhỏ mà đòi hạ dược hắn sao, thật quá coi thường Vương Tử Đằng hắn rồi. Về đến Điện Trung Tín, Hắc Tử đã đứng chờ hắn ở ngoài cửa, thấy Vương Tử Đằng liền hành lễ: "Hoàng thượng!"
Vương Tử Đằng khẽ gật đầu, Hắc Tử theo sau Vương Tử Đằng vào bên trong. Khi Vương Tử Đằng đã yên vị trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965736/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.