"Ừ, chỉ có luyện Phù Dung trận mới khiến nội lực trong người nàng mất kiểm soát một cách có trật tự như vậy." Vương Tử Đằng trầm mặc nói tiếp: "Chỉ là, ta nghe nói Phù Dung trận này khiến nội lực trong người bất ổn, nhưng không mạnh mẽ đến như vậy, người luyện có thể dễ dàng áp chế. Còn có Phù Dung trận từ lâu đã không thấy, sao nàng có được nó vậy?"
"Trong một lần tình cờ có được, cũng không biết được luyện xong ta sẽ bị như vậy." Kha Nguyệt nói, trong giọng còn có chút mệt mỏi. Cô cũng chưa muốn để lộ trong người mình có thể có phong ấn của Phá Vân. Mặc dù cô tin tưởng Vương Tử Đằng, huynh ấy chắc chắn không hại cô, nhưng cô cũng chưa chắc chắn cái túi trong người cô có đúng là phong ấn hay không nên giờ chưa thể nói.
Cũng may đan dược của cô thần kỳ, nên Kha Nguyệt hồi phục lại rất nhanh.
Thấy Kha Nguyệt sắc mặt hồng hào trở lại, Vương Tử Đằng khẽ thở phào trong lòng. Hắn vốn muốn đến thăm nữ nhân của hắn, nhưng không ngờ vừa mới đến đã thấy một màn như vậy khiến hắn lo sợ một trận: "Nàng thật không thể làm người ta bớt lo lắng!" Hắn vén mấy sợ tóc mai trên đầu nàng lầm bầm.
Kha Nguyệt cũng dần quen với mấy hành động thân mật của Tử Đằng đối với cô, nên cô cũng không phản ứng gì nói: "Huynh chọc tức lão già Trương Văn Long kia, để hắn đến quấy rầy ta." Giọng điệu đầy lên án với tên yêu nghiệt trước mắt, vì còn mệt nên giọng Kha Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965737/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.