Buổi sáng hôm sau, khi ăn xong bữa sáng, cô nhờ Nhã Linh dẫn đến lều của Ngô Bác Văn, cô muốn nói với hắn một tiếng. Dù sao, cũng nhờ hắn mà sức khỏe của cô ổn hơn rất nhiều.
Đến trước lều của hắn, cô đứng ở ngoài đợi lính vào thông báo một tiếng. Sau đó cô thấy người lính đi ra, vén cửa lều mời cô vào trong. Cô bước vào, thấy Ngô Bác Văn đang ngồi viết gì đó, thấy cô thì hắn đặt bút xuống, đi về phía cô.
Đợi cô ngồi xuống ghế, hắn hỏi: "Cô nương tìm ta có chuyện gì không? Sức khỏe lại giảm sút à?" Cô với hắn cũng đã biết nhau nửa tháng, khá hợp tính nhau nên hai người nói chuyện không câu nệ lễ tiết như lúc ban đầu.
"Không, sức khỏe ta dạo này ổn lắm. Nên hôm nay ta muốn đi tìm thuốc giải độc. Cũng đã nửa tháng rồi, giờ mà không đi tìm, ta sợ sẽ muộn mất." Kha Nguyệt nói
"Mai ta phải hộ tống bệ hạ về lại hoàng cung, nên không thể đi tìm cỏ ngũ sắc với cô nương. Để ta phái thêm 2 người đi cùng cô nương, một mình cô nương đến đấy, ta không yên tâm." Hắn đã phái mấy người đi tìm cỏ ngũ sắc đó nhưng từ hôm đấy đến giờ không thấy mấy người đó trở về, e là lành ít dữ nhiều. Cũng không thể chậm trễ chuyện tìm thuốc của nàng, nên không thể ngăn cản nàng đi tìm thuốc. Hắn chỉ có thể cử mấy thuộc hạ đắc lực của mình đi cùng nàng, mong rằng nàng có thể tìm được hoa ngũ sắc đó để giải độc.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/237762/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.