Sau một hồi tập luyện, cơ thể cũng đã dần dần thích ứng với những động tác chuyển động tay chân, ra chiêu cũng mau lẹ hơn. Kha Nguyệt không gấp, cô biết, không được tập quá nhiều nếu không sẽ có phản ứng ngược. Tập luyện được khoảng nửa canh giờ thì cô nghỉ. Mỗi một buổi tập tăng thêm một chút thời gian, cứ như vậy, sức khỏe của cô cũng cải thiện một cách rõ rệt.
Mỗi ngày Ngô Bác Văn sẽ cử người sang xem tình trạng sức khỏe của cô một lần, có đôi khi hắn rảnh rỗi sẽ qua nói chuyện với cô một chút. Thấm thoắt cũng đã qua nửa tháng, hiện tại cô đã nhanh nhẹn hơn, những chiêu thức đưa ra ngày càng thuần thục. Cô cũng chuẩn bị lên đường tìm cây cỏ ngũ sắc kia. Cô có cảm giác, thân thể này của cô cũng không phải vô dụng. Những chiêu thức cô ra thân thể rất nhanh đã thích ứng được. Như vậy chứng tỏ một điều, thân thể này từng luyện qua võ công. Nhưng vì sao lại mất hết thì cô không biết được. Và cũng may, vì hoàng đế bị thương cho nên phải ở lại đây để dưỡng thương. Nghe nói vết thương khá nặng, cũng mới ổn không lâu. Cho nên đội quân hộ tống hoàng đế sắp chuẩn bị rời khỏi đây. Trong kinh thành có một vị vương gia thay hoàng đế xử lý công việc triều chính khi hoàng đế dưỡng thương ở nơi đây. Việc nào quan trọng thì mới bẩm báo lên hoàng đế. Vì vậy Kha Nguyệt mới có thể ở lại đây thời gian lâu như vậy.
Tối hôm đó, sau khi luyện tập xong, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/237761/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.