Thật sự Thời Cảnh vẫn còn mơ hồ khó hiểu, đưa mắt nhìn Quyết Ngọc cuộn tròn trong lòng mình, vẻ mặt tái xám lẫn biểu hiện run sợ đều chứng tỏ cô vừa trải qua chuyện kinh hoàng!
Nghĩ gì đó, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai mảnh dẻ ấy, hỏi một câu rằng: “Quyết Ngọc, em có nhớ năm nay mình bao nhiêu tuổi không?”.
- Lão Cảnh, anh đang trêu em ư? Đầu óc em vẫn bình thường dù đã chứng kiến cả nhà bị giết thảm! Em rất tỉnh táo và tên em là Quyết Ngọc, năm nay 14 tuổi rồi!
Câu đáp lời ngây ngô từ cô nàng họ Quyết khiến Mục Thời Cảnh bất động, vừa hay đảo mắt sang vị bác sĩ đang trầm tư, tiếp theo ông kiểm tra thị lực cùng một số thứ về thần kinh, rõ ràng cô gái này vẫn bình thường đâu hề có triệu chứng bất ổn nhưng sao hành động lẫn nói năng lại kỳ lạ? Bác sĩ bảo với Thời Cảnh còn sốt ruột:
- Mọi thứ vẫn ổn, không thương tích hay có dấu hiệu lạ nào, nhưng cô ấy vẫn nghĩ mình 14 tuổi thì tôi đoán rằng hẳn do vụ va đập ở đầu đã ảnh hưởng tới não bộ khiến cô ấy quên sạch chuyện ở hiện tại và chỉ nhớ mỗi ký ức quá khứ vào năm 14 tuổi thôi!
Thời Cảnh quá bất ngờ, Quyết Ngọc đã mất hết ký ức suốt 12 năm qua, để rồi giờ đây trong trí nhớ chỉ tồn tại duy nhất hồi ức năm 14 tuổi cũng là giai đoạn lần đầu tiên cô gặp gỡ hẳn, được hắn cứu mạng và cưu mang chăm sóc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3746304/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.