Chẳng rõ có phải nhờ sự hỗ trợ tích cực trong phòng ICU, hay do bản năng sống mạnh mẽ, mà chỉ qua hơn nửa đêm thì Lam Tiễn đã tỉnh dậy!
Điều đầu tiên anh cảm nhận lúc mở mắt ra, là cái đau kinh khủng từ trên đầu do thuốc mê đã tan, sau đó là mùi sát trùng nồng nặc sốc vào mũi, liền nhăn mặt khó chịu trước khi những thuộc cấp mừng rỡ đứng quanh giường bệnh! Phi Lang và Five hay tin cũng đến ngay.
Hướng quân y kiểm tra kỹ một lượt, não bộ Lam thiếu tướng không có vấn đề gì như xuất huyết hay thần kinh bất ổn, liền chúc mừng anh vượt qua cửa ải khó khăn!
- Đội trưởng, anh sống lại rồi! Tạ ơn trời! Anh thấy thế nào?
Mệt mỏi nhìn Bạch Hổ vui tới rớt nước mắt, Lam Tiễn khẽ gật đầu, gắng sức hỏi:
- Ba mẹ, anh chị tư, Vũ Vũ cả Hiểu Hiểu nữa... Tất cả họ thế nào rồi?
Ba anh chàng kia lần lượt nhìn nhau, sau cùng nữ quân nhân như Hoàng Mai phải thay mọi người trả lời:
- Hiểu Hiểu và mẹ anh bị nhẹ nhất, nhờ hai bà cháu đuổi theo bóng bay nên tránh xa chỗ bom nổ, hiện họ nghỉ ở phòng bệnh. Anh rể anh và cháugái bị phỏng không quá nặng, vẫn đang chăm sóc theo dõi.
Chị tư anh phỏng nặng, còn Lam thượng tướng nhẹ hơn chị tư, nhưng do bị văng mạnh nên ảnh hưởng thần kinh. Hai cha con trong phòng ICU, bác sĩ rất tích cực điều trị. May là không ai chết.
Nhắm mắt kìm nén nỗi đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3745879/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.