Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Người kia còn chưa kịp ra tay thì Lâm Thù đã dứt khoát quay lại tóm lấy bàn tay cầm dao của kẻ nọ, quật người đó xuống dưới đất, ghì chặt đến khi kẻ đó liên tục kêu đau rồi xin lỗi.
Lúc đầu Lâm Thù vẫn chưa nhìn rõ đấy là ai, nhưng nghe giọng thì nhận ra đối phương lại là phó giám đốc Mã trong sở nghiên cứu của ngài Kim, khu vực bọn họ đang dừng xe ở gần sở nghiên cứu của phó giám đốc Mã.
“Phó giám đốc Mã? Ông đang làm gì vậy?”
Phó giám đốc Mã khó khăn ngước mặt lên nhìn Lâm Thù, cách một lớp mặt nạ phòng độc nên không nhìn thấy mặt Lâm Thù, nhưng nhận ra có lẽ Lâm Thù biết ông, thế là vội vàng nói xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, chỉ vì nghe mấy tin tức kia nên tôi nhất thời bị ma quỷ ám ảnh mới tấn công cậu, cậu bỏ qua cho tôi đi!”
Lâm Thù không buông tay, anh giật con dao của phó giám đốc Mã, hỏi: “Tin tức gì?”
“Có người nói, chỉ cần giết một người sống sau đó ăn tim của người đó trong vòng mười phút, vậy thì có thể ngăn ngừa virus…” Phó giám đốc Mã run rẩy giải thích: “Có rất nhiều người làm như vậy, tôi cũng bị người ta tấn công, nếu không phải tôi biết võ thì chắc tôi đã bị hại rồi… Tôi…”
Lâm Thù nghe mà nhức cả đầu, đến một người chưa tốt nghiệp cấp Ba như anh mà còn biết đây chỉ là lời đồn linh tinh thất thiệt: “Dù gì ông cũng là người có ăn có học, sao đến cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474447/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.