Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Lâm Thù hiểu ý đồ của Jofasa, hắn duy trì cơ thể ở một trạng thái dễ dàng “mang vác”, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến hành trình của Lâm Thù, anh có thể đi xuyên qua đường ray tàu điện ngầm chỉ với một người.
Nhưng không biết làm như vậy, Jofasa có bị ảnh hưởng gì không.
Lâm Thù gạt bỏ những suy nghĩ linh tinh, e rằng Jofasa không thể duy trì trạng thái này trong khoảng thời gian dài, anh phải tranh thủ thời gian, không thể chần chừ được nữa.
Anh gọi phó giám đốc Mã đến, cắt hàng rào an toàn, đi vào nhà ga, theo lời chỉ dẫn của phó giám đốc Mã tìm được lối ra vào sân ga.
Mặc dù phó giám đốc Mã rất tò mò tại sao Jofasa lại bất thình lình ngủ thiếp đi như vậy, và tại sao Lâm Thù có thể thoải mái dùng một tay bế một người đàn ông trưởng thành, nhưng lý trí mách bảo ông không nên hỏi nhiều.
Đèn ở cổng ra vào tắt ngúm, trong bóng tối, Lâm Thù mang đèn pin đeo trán lên sau đó phá khóa cổng, đi vào sân ga dưới lòng đất tối om tối mò.
Sân ga rất nhỏ, chẳng lớn hơn bao nhiêu so với trạm tàu điện trên mặt đất, xoay đèn pin một vòng là có thể nhìn thấy toàn cảnh xung quanh. Ngoại trừ đèn pin trên đầu Lâm Thù, nguồn sáng duy nhất còn lại ở đây chỉ có biển hiệu màu xanh ở cổng thoát hiểm.
Lâm Thù tìm thấy bản đồ dán cạnh sân ga, sau khi suy đoán vị trí mình đang đứng và phương hướng ở phía trước, xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474448/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.