Editor: Mờ Mờ
Lâm Thù thành công rời khỏi hoàng cung, nhưng bị chặn lại ở cổng vào từ khu thành phố mới đến khu thành phố cũ.
Tường cách ly trong suốt một bên là thành phố mới, cao tầng san sát, con đường lượn vòng giữa tầng lầu, thành phố màu trắng được điểm tô bằng màu xanh lá đẹp mắt, không có chút bụi bặm, thỉnh thoảng có phi thuyền lướt qua trên không trình chiếu hình ảnh 3D. Một bên khác là thành phố cũ, những nhà máy lụp xụp rải rác khắp nơi, không hề được quy hoạch sắp xếp, đường phố và nhà cửa dơ bẩn ngổn ngang, tất cả đều là bụi bặm cũ nát, giống như người già sắp chết bị hút khô máu.
Vóc người Lâm Thù rắn rỏi, mặc đồ sạch sẽ gọn gàng nhưng cũ mèm, mấy nhãn hiệu rẻ tiền trên bộ đồ lao động đã bị giặt đến mòn. Nhân viên ở cổng thông hành đã gặp không ít người như vậy, thông thường bọn họ đều xuất thân từ thành phố cũ, làm việc ở thành phố mới, ngày nghỉ thì về nhà.
“Tôi là nhân viên của công ty dược Viscum,” Lâm Thù lấy một tấm thẻ nhân viên từ trong túi áo jacket ra: “Chở thuốc đến phân xưởng ở thành phố cũ.”
“Ồ, có nghe rồi.” Nhân viên gật gù, ló đầu ra nhìn vali sau lưng Lâm Thù: “Các anh có phải là cái công ty hay làm từ thiện kia không?”
“Đúng, chúng tôi hy vọng người trong thành phố cũ cũng được hưởng dịch vụ y tế chất lượng cao, điều này cần bắt đầu bằng việc cung cấp đủ thuốc, dân số ở thành phố cũ rất đông.” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474413/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.