- Vì ta bảo y làm.
Một giọng nói từ trong kiệu truyền ra, đầy vẻ uy nghiêm.
Địch Thanh vừa nghe người đó nói, thì biết chắc là chưa gặp qua người đó. Mà người trong kiệu, chắc là người nắm giữ quyền cao. Vì chỉ có người đó, khẩu khí nói chuyện mới ra vẻ bề trên như vậy.
Địch Thanh không nói, chờ câu trả lời của đối phương. Rất lâu, người trong kiệu cuối cùng nói:
- Ngươi ta đều có mục tiêu chung, chính là giết Nguyên Hạo. Ta vốn hy vọng Phi Ưng đích thân ra tay, nhưng y kiến nghị để ngươi đến, ta không yên tâm.
Địch Thanh hỏi lại:
- Phi Ưng tại sao không đích thân ra tay?
Người trong kiệu nói:
- Vì y vẫn còn nhiều chuyện cần phải đi làm.
Địch Thanh giễu cợt nói:
- Ngươi không yên tâm, cho nên đi thử ta. Ngươi có nghĩ qua không, nếu ta vạch trần âm mưu của ngươi?
Người trong kiệu cười lạnh:
- Nếu ngươi vạch trần âm mưu của ta, chẳng khác nào lập tức đi chết. Trên thế giới này có hai loại người, hữu dụng, vô dụng. Vô dụng tốt nhất chết sớm một chút, tránh liên lụy người bên cạnh.
Địch Thanh trầm mặc, biết ý của người trong kiệu. Ám sát lần này, đã vạch ra tỉ mỉ, tình thế bắt buộc nếu không thành công không biết có bao nhiêu người phải chết. Cũng nói Nguyên Hạo tàn nhẫn hiếu sát, nếu y không chết, kẻ chết nhất định không chỉ một mình Địch Thanh.
Đối phương tuy tính toán cho hắn, nhưng Địch Thanh ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902718/quyen-2-chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.