Quách Tuân nói:
- Thái hậu quyết định rất đúng, sự việc khẩn cấp, cần phải dùng thủ đoạn phi thường. Chậm thì sẽ phát sinh biến cố.
Lưu Thái hậu gật đầu, đang định nói cái gì đó thì giữa không trung lại giáng xuống một tia chớp trúng ngay đỉnh chóp của cung Trường Xuân. Chỉ nghe thấy tiếng nổ ầm ầm, cung Trường Xuân giờ đây giống như một tờ giấy mỏng, đột nhiên xụp xuống.
Uy lực của trời đất đúng là không thể ngờ được.
Nếu như lúc nãy Lưu Thái hậu không ra khỏi cung Trường Xuân, chỉ sợ cũng bị chôn ở trong đó. Mọi người thấy vậy thầm kêu may mắn.
Lưu Thái hậu hô nhỏ một tiếng, thất thanh nói:
- Trời giáng thần hỏa, tám điện...
Bà ta đột nhiên im lặng, nhìn về phía Quách Tuân, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Quách Tuân cực kỳ khó hiểu, không hiểu Lưu Thái hậu muốn nói gì. Lão tiến lên một bước, an ủi:
- Thái hậu! Có Quách Tuân ở đây, nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho Thái hậu.
Lưu Thái hậu như không nghe thấy lời nói của Quách Tuân mà chỉ nhìn những tia chớp ở trên bầu trời liên tục đánh xuống, hồn bay phách lạc nói:
- Trời giáng thần hỏa... Trời giáng thần hỏa...
Bà ta không biết nói bao nhiêu lần. Nhưng những tiếng vang của sấm sét, mạnh mẽ kéo hồn phách của bà ta trở về. Lưu Thái hậu hồi phục tinh thần, lúc này mới lại nói:
- Lý Phò mã, ngươi lập tức đi triệu tập cung nhân chữa cháy, không được chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902605/quyen-1-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.