Lý Tuân Úc hừ lạnh một tiếng, biết Quách Tuân không nói nhiều là sợ việc này tiết lộ ra ngoài, Quách Tuân không tin Lý Tuân Úc hắn! Nhưng có chuyện gì mà Quách Tuân lại giữ kín như bưng với Lý Tuân Úc hắn như vậy? Lý Tuân Úc nghĩ đến đây thì cảm thấy thấp thỏm.
Lưu Thái hậu mở ra tấu chương, chỉ mới nhìn, đã thất thanh nói:
- Điều này sao có thể?
Thái hậu ở phía sau rèm, người khác chỉ có thể nghe được thanh âm của bà, chỉ thấp thoáng nhìn thấy thân hình chứ không thấy được nét mặt của bà ta. Nhưng cho dù là vậy, Lý Tuân Úc cũng nghe được, trong lời nói của Lưu Thái hậu có chứa tức giận, không tin tưởng, còn kèm theo ý thất vọng không yên.
Lý Tuân Úc giật mình kinh hãi, thầm nghĩ tấu chương của Quách Tuân viết cái gì mà lại khiến cho Thái hậu thất thố như thế?
Bát vương gia cầu kiến.
Nghe nói như thế, bọn thị vệ yên tĩnh trở lại. Triệu Trinh chớp mắt, lập tức nói:
- Mời tiến đến.
Bát vương gia cũng vẫn sạch sẽ, triều phục chỉnh tề, tóc chải ngược cẩn thận tỉ mỉ. Lúc nhìn thấy Triệu Trinh, Bát vương gia đang định thi lễ thì được Triệu Trinh đi tới nâng dậy nói:
- Hoàng thúc không cần đa lễ, ngồi bên này.
Triệu Trinh lệnh cho Diêm Văn Ứng mang ngự tọa (ghế của vua) đặt cạnh bàn, cho Bát vương gia ngồi xuống bên cạnh.
Địch Thanh nhớ tới ân tình của Bát vương gia, không kìm nổi nhìn về phía ngài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902604/quyen-1-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.