Thẩm Hòe Tự theo Kỷ Xuân Sơn đi sang khu phố ẩm thực bên cạnh trường học. Hắn dừng chân trưng cầu ý kiến anh: "Cậu muốn ăn gì?"
Thẩm Hòe Tự mặt mày phơi phới: "Cậu quyết định đi."
Anh vừa thành công biểu đạt tâm ý với người mình thích, cảm giác bực bội nghẹn trong ngực cuối cùng đã tan thành mây khói. Ánh mặt trời chói chang trở nên ấm áp, âm thanh hỗn tạp trở nên êm tai, món gì đưa vào miệng cũng biến thành sơn hào hải vị, Thẩm Hòe Tự nghĩ hôm nay mình có thể ăn hết ba chén cơm một lúc.
Kỷ Xuân Sơn bối rối xem bảng hướng dẫn quán ăn trước mặt, rốt cuộc đưa ra một lựa chọn khó lòng dẫm mìn: "McDonald's được không?"
Sắc mặt Thẩm Hòe Tự đông cứng trong vòng một giây: "Tôi không ăn McDonald's."
Có vài thứ chỉ nghĩ thôi đã thấy nuốt không trôi.
Kỷ Xuân Sơn lại hỏi: "Vậy cậu muốn ăn gì?"
Thẩm Hòe Tự nói: "Gì cũng được."
Kỷ Xuân Sơn im lặng nhìn anh.
Thẩm Hòe Tự cứng họng, kiên trì nói: "Trừ McDonald's ra thì ăn gì cũng được."
Kỷ Xuân Sơn không hiểu nổi phần cố chấp này của anh, đành xuống nước thỏa hiệp: "Ừ, không ăn McDonald's."
Thẩm Hòe Tự vừa lòng gật đầu.
Kỷ Xuân Sơn dẫn anh đi về một hướng khác, cười hỏi: "Sao thế, cậu là fan của KFC à?"
Thẩm Hòe Tự không cần ai dạy đã học được thói cậy sủng sinh kiêu, cao giọng ra lệnh: "Sau này cũng không cho cậu ăn nữa."
Kỷ Xuân Sơn cười càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814594/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.