🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào hạ ngày dài đêm ngắn, 7 giờ tối mà trời vẫn còn sáng trưng.



Xưa nay Thẩm Hòe Tự chưa từng ngồi đạp xe đi học, hai người vừa đi vừa nhìn ngang ngó dọc, chỉ qua hai trạm xe bus mà đã có cảm giác như được du lịch một vòng ra khỏi Bắc Kinh.



Chỉ là một trong hai vị khách du lịch hơi mất tự nhiên một chút.



Triệu Văn Nhân không biết đạp xe, từ sau khi Thẩm Tại Xuyên qua đời, Thẩm Hòe Tự chưa từng ngồi sau yên xe đạp một người nào khác. Trải nghiệm xưa cũ này không được dự liệu trước, hai tay không biết đặt vào đâu chỉ đành ngồi cứng ngắc trên yên sau, may mà Kỷ Xuân Sơn đạp rất chậm nên anh vẫn có thể ngồi vững.



Nhưng Kỷ Xuân Sơn lại chạy quá chậm, Thẩm Hòe Tự nhớ lại con đường xuống núi gập ghềnh lần trước, trong lòng sinh ra chút áy náy: "Kỷ Xuân Sơn, có phải tôi nặng lắm không?"



Kỷ Xuân Sơn khẽ thở dài, dừng xe dưới một bóng cây ven đường. Hắn trụ một chân xuống đất quay đầu nhìn Thẩm Hòe Tự, trả lời một câu "Không nặng".



Thẩm Hòe Tự càng áy náy hơn: "Hay là để tôi chở cho? Chân tôi vốn cũng không bị gì mà."



Nói rồi lập tức nhảy xuống khỏi yên xe muốn giơ tay đỡ ghi đông.



"Thẩm Hòe Tự." Kỷ Xuân Sơn nhíu mày, nắm chặt tay lái không buông, "Cậu có biết lý do vì sao tôi muốn đạp xe chở cậu đi không?"



Thẩm Hòe Tự ngượng ngùng đáp: "Bởi vì cậu muốn cùng tôi về nhà."



Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814593/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.