- Baby, cuối cùng tao cũng tìm được mày rồi!
Mã đáo thành công, Lý Ân Vỹ sau khi tìm gặp được tiểu bảo bối của mình liền đặt lên tay vuốt ve khiến Ân Hạo đứng chứng kiến lắc đầu. Anh cũng không hiểu tại sao em trai anh lại có sở thích quái gì này nữa chứ, thật không thể chấp nhận được!
*Cạch*
Cùng lúc đó, cửa phòng cũng mở toang, nam nhân từ bên ngoài bước vào, sắc mặt lạnh tanh không một chút biểu cảm. Hắn ta dán chặt mắt vào em trai, sau đó dịch chuyển sang con nhện màu vàng nâu trên tay Lý Ân Vỹ, khóe môi khẽ cong lên.
Nhìn Ahn, Jin chau mày:
- Này Ahn, anh làm sao thế?
Lý Ân Tinh không nói gì, hắn im lặng ra hiệu cho Lý Ân Vỹ bằng cách hướng mắt vào tiểu bảo bối trên tay anh, nhướng nhẹ mày.
Jin luống cuống hỏi thêm:
- Baby của em, anh muốn làm gì chứ?
- Huấn luyện!
Hai chữ, một ý nghĩa, ngoài mặt là huấn luyện chứ thật ra Lý Ân Tinh chỉ muốn mọi điều tốt đẹp nhất diễn ra với con nhóc đó thôi. Anh trai, đâu cần phải như thế!
- Nhưng...
Anh do dự, Ahn vẫn không hề thay đổi ý định của mình, tiến đến chỗ em trai, hắn dứt khoát:
- Không nói nhiều, đưa hay không?
Sao con người của anh...
Lý Ân Vỹ dù không mấy đồng tình với cách làm của anh trai, nhưng hiện tại anh không có cách nào để từ chối, rốt cuộc cũng miễn cưỡng gật đầu, tự tay trao lại tiểu bảo bối của mình cho hắn ta.
Anh ghi hận.
Không công bằng với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166120/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.