Boong, nó không nghe nhầm chứ? Cái thứ đáng sợ đó đang ở trong phòng của nó sao?
Tiểu Như như không tin vào tai mình, chân lùi lại phía sau, vô tình chạm nhẹ vào người hắn, Lý Ân Tinh không nói gì, nắm lấy tay Tiểu Như, mang nó xoay lại đối diện mình.
Hắn nhướng mày:
- Mặt em xanh như vậy, là đang sợ hãi thứ đó sao?
Đương nhiên là sợ rồi! Nó đâu phải là thánh nhân đâu mà không sợ thứ đó kia chứ?
Nhìn hắn, nó gật đầu:
- L-Là nhện đó!
- Phải, tôi thấy nó chạy vào trong đây!
Jin bình thản như không có chuyện gì xảy ra, nói một câu, lời anh như tạt nguyên một ráo nước lạnh to đùng vào mặt nó.
Tiểu Như lắc đầu, hai tay nắm áo hắn.
- Không được! Ahn, anh bắt nó cho tôi, nếu không tôi sẽ không ở đây nữa đâu. Tôi nói là tôi sẽ làm được đó!
Nó đe dọa, hắn bình thản nhướng nhẹ mày:
- Mèo mà lại sợ nhện sao?
Hứ... Lại đến phiên anh ta chọc tức nó nữa rồi! Rốt cuộc thì nhà họ Lý cũng không có một ai thật lòng đối tốt với nó hết!
Tiểu Như lại nhận được thêm một ráo nước lạnh từ miệng Lý Ân Tinh, tức đến mức không thể nói nên lời. Young đứng bên cạnh thấy vậy liền nhanh tay kéo nha đầu sang phía mình, từng câu từng chữ của anh phát ra một cách rất ôn nhu.
- Được rồi nhóc, chuyện này cứ để anh giải quyết là được rồi. Nhưng trước tiên, em phải đi rửa mặt trước cái đã!
Anh nói, Tiểu Như ương bướng lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166119/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.