- AAAAAAAAAAAA... Anh... Anh là ai vậy? R-Rốt cuộc anh có ý đồ gì?
Tiểu Như lúng túng hỏi chàng trai trước mặt, sau khi một phen hoảng loạn cầm gối đánh anh ta đã đời xong. Ha, Lý Ân Tinh không phải đã nói ở đây an ninh rất tốt hay sao chứ? Sao tên biến thái này có thể chui được vào phòng nó? Còn nói cái gì mà cả một con ruồi cũng không thể lọt vào, thì ra tất cả chỉ là lừa gạt thôi!
Trong khi Tiểu Như đang cuống lên không biết ứng phó như thế nào, thì đối diện, anh ta cũng đang nhăn nhó xoa xoa gương mặt đầy điển trai của mình, lòng dạ đau như cắt.
Thiệt tình... Con gái gì mà lại bạo lực vậy cơ chứ? Dù gì anh cũng là một loại sinh vật quý hiếm cần được người khác phải trân quý kia mà! Haizzz... Thật là...
- Tôi là chủ căn nhà này, Lý Ân Vỹ!
Chủ nhà? Huh? Chủ nhà là thế nào? Không lẽ Lý gia còn có một người con trai khác mà nó không biết sao? Sao gia đình này lắm người thế không biết?
Tiểu Như bận suy nghĩ đơ ra khiến Lý Ân Vỹ khoái chí cười khinh thường:
- Sao đây? Sợ rồi sao?
Jin vừa hỏi vừa để hai tay trước ngực nhìn nha đầu nhướng mày, Tiểu Như suy nghĩ nãy giờ cũng đủ lâu, vừa nghe được câu nói của anh, lập tức xiết chặt gối, bước xuống giường, chân chậm chạp tiến đến chỗ ca ca.
- Sợ cái đầu của anh, tốt nhất anh mau đi chết đi! Đồ xấu xa! Mới sáng sớm đã muốn dở trò với tôi rồi, đồ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166118/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.