Khi chúng tôi đang bị chuyện này rơi vào bố cục khó xử, bên ngoài truyền đến một âm thanh, làm vỡ nát không khí trầm trọng ở hiện trường.
“Nên là, ông Hàn đã sớm thương lượng qua với tôi về chuyện này rồi, chuyện liên quan đến Hồng Tuyết Lâu
Một âm thanh khiến cho não tôi đột nhiên trở nên căng thẳng, âm thanh quen thuộc đến thấu xương, có lẽ là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên.
Tôi và Tần Thiên Khải cùng quay đầu lại, thật sự nhìn thấy Lục Kính Đình.
Anh mặc một bộ vest màu đen, bên ngoài còn có một chiếc áo khoác màu đen, khoe trọn cơ thể cao đẹp của anh.
Khuôn mặt sáng sủa, ngũ quan sắc sảo, giống như là người nghệ sĩ tận tình điêu khắc ra vậy, đôi mắt màu nâu nhạt dưới ánh đèn mờ ảo này trông đen huyền bí.
Trong giây phút anh đi vào, ánh mắt ấy đã thu hút hết ánh nhìn của tôi, nhưng trong nháy mắt đánh ánh mắt đi, mà tôi án mắt lại không rời khỏi được.
“Cậu ba.” Ông Hàn nhìn thấy Lục Kính Đình, đột nhiên thay đổi cả khuôn mặt đến cách ăn nói, gọi người dậy, chuẩn bị nhường chỗ của mình cho Lục Kính Đình ngồi.
Lục Kính Đình giơ tay ngăn cản ông ta lại, không ngồi xuống, mà là nhìn tôi và Tần Thiên Khải, cười nói: “Thật ngại quá, muộn như vậy rồi còn làm phiền mọi người làm ăn.
“Cậu ba khách sáo rồi, cứ ngồi tự nhiên.” Tần Thiên Khải ứng biến rất nhanh mời Lục Kính Đình ngồi xuống, sau đó còn gọi người mang thêm một ly rượu.
Lục Kinh Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508702/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.