Anh Long dừng động tác thưởng thức rượu lại mà ngẩng đầu lên nhìn tôi, anh ta hỏi tôi là mối làm ăn gì. "Tôi muốn lấy một thứ bên chỗ anh, anh có quyền ra bất cứ điều kiện gì."
Anh Long nhíu mày, anh ta hơi lắc tay khiến cho chất lỏng màu đỏ trong ly đế cao rung động, tạo thành từng tầng gợn sóng, ảnh ra màu đỏ mê người dưới ánh sáng.
Anh ta nhìn chăm chăm rượu trong lỵ, suy nghĩ một lúc lâu mới hỏi tôi là muốn lấy thứ gì.
Tôi nói thẳng chẳng hề có chút do dự: "Bốn ngày trước, có người nhập một nhóm hàng từ chỗ anh, là thứ mà trong làng chơi hay dùng. Tôi cần hóa đơn của nó."
Mặc dù hóa đơn đó cũng không phải là chính quy nhưng cũng là một chứng cứ.
Tôi vừa dứt lời thì anh Long cũng dừng động tác lại, trên mặt anh ta phủ thêm một tầng sương lạnh.
Đột nhiên anh ta đặt cái ly xuống bàn thủy tinh, tiếng vang giòn giã khiến tôi cảm giác được có gì đó không ổn.Ánh mắt sắc bén của đối phương nhìn về phía tôi: "Cô Tân, cô muốn phá quán của tôi đúng không?"
Tôi có chút không hiểu, thấy vẻ mặt anh ta không tốt lắm thì còn đang suy nghĩ nên trả lời ra sao. Ai ngờ đối phương lại mở miệng trước: "Tôi nghe nói trước kia cô là phụ nữ của cục trưởng Chu. Cô yêu cầu như thế chắc là muốn lấy cái đó đi tranh công cho người đàn ông của mình nhỉ."
Tôi chợt hiểu ra, trên hóa đơn không chỉ có tên của Kiều Lam mà còn có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508662/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.