Mùi sơn thù du càng lúc càng đậm, trong bóng tối Ân Sùng Quyết nhìn thấy ấm thuốc đang sôi bốc khói nghi ngút trên bếp lò.
Ân Sùng Quyết đang định mở nắp ra để ngửi, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân đang đến gần, hắn nhanh nhẹn núp vào phía sau cửa, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bóng dáng đang đến gần.
“Thì ra… là cô…”
Trong bóng tối, cánh tay đanh vươn đến ấm thuốc chợt dừng lại, ánh sáng từ bếp lò phản chiếu lên khuôn mặt hoảng sợ của người nọ, tựa như rơi xuống vực sâu.
“Thẩm Khấp Nguyệt.” Ân Sùng Quyết lớn tiếng hô tên nàng ta, “Thì ra là cô?”
Thẩm Khấp Nguyệt cố gắng trấn định nói: “Đêm đã khuya, Ân tướng quân cũng không ngủ sao? Có việc gì mà lại đến phòng bếp vậy?” Vừa nói, vừa nhặt khăn bên cạnh bếp lò bắc ấm thuốc nghi ngút trên bếp xuống, ghé vào bát sứ rót thuốc ra bát men màu xanh ngọc.
Mùi sơn thù du nồng nặc xộc vào mũi, bóng đêm giấu đi vẻ mặt âm trầm của Ân Sùng Quyết, Thẩm Khấp Nguyệt tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Cũng đã bắt đầu sang đông rồi, thể chất Khấp Nguyệt vốn hư hàn, cho nên mới xin đại phu ít thuốc bổ về để bồi bổ, khiến Ân tướng quân chê cười rồi.”
“Thuốc tẩm bổ tránh hư hàn?” Ân Sùng Quyết lạnh lùng nói: “Thật sự là như vậy sao?”
Thẩm Khấp Nguyệt nhìn về phía cửa nhà bếp, nâng chén sứ men xanh lên miệng, cánh môi khẽ thổi một hơi, cười dịu dàng nói, “Bằng không còn có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115309/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.