Nhạc Hoành cúi đầu xoay người, nhặt chiếc khăn dính đầy máu rơi trên mặt đất lên, chuyên tâm giặt sạch không hề phát ra tiếng động, Ân Sùng Quyết lẳng lặng ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, vẻ mặt tựa như mất hồn.
“A Hoành.” Ân Sùng Quyết gọi: “Muội có biết vì sao nhị ca chưa bao giờ nói cho muội biết từ bé tim của nhị ca đã nằm ở bên phải?”
“Chuyện như vậy, vẫn là ít người biết thì tốt hơn.” Nhạc Hoành giặt xong khăn, ánh mắt xẹt qua vẻ thất vọng của Ân Sùng Quyết, thản nhiên nói: “Nếu là người muốn ám hại huynh mà biết, nhị ca sẽ tránh không khỏi kiếp này.”
“Ta chỉ mong có một ngày.” Ân Sùng Quyết kiên trì nói: “Có một ngày có thể ôm muội vào lòng, muội sẽ nghe thấy tiếng tim ta đập, khi đó muội sẽ biết tất cả.”
“Hiện tại A Hoành đã biết rồi.” Nhạc Hoành nhìn miệng vết thương của Ân Sùng Quyết, thẳng lưng lên nói: “Trời cũng sắp sáng rồi, thậtl à mệt mỏi… Nhị ca nghỉ ngơi cho khoẻ đi, muội về ngủ một lát.”
“Nhạc Hoành.” Ân Sùng Quyết cường ngạnh gọi. “Ta muốn hỏi muội một câu… Nếu là Sài Chiêu không tới Ân Gia Bảo, muội có thực sự muốn gả cho ta không.”
Nhạc Hoành mới xoay người bỗng dừng bước, đôi mắt trong bóng đêm không chớp động tựa như nghĩ đến chuyện trước đây. Bất quá chỉ trầm mặc một lát, Nhạc Hoành liền hơi nghiêng người, môi đỏ khẽ cong lộ ra hàm răng đang cắn chặt, cụp mi thoải mái nói: “Thời gian không thể quay ngược lại, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115279/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.