“Nhị ca...”
Thấy Ân Sùng Quyết chợt mở mắt, tất cả mọi người đều không thể tin nổi. Vân Tu tiến lên nhìn xem, thấy tuy rằng mặt Ân Sùng Quyết tái nhợt không chút máu, nhưng hai mắt nửa khép hơờ xác thực có hơi thở, cả kinh nói: “Ân Sùng Húc, đệ đệ ngươi… sao có thể sống lại? Vừa mới rõ ràng... Rõ ràng đã..”
Ân Sùng Quyết đắc ý mỉm cười, khẽ nhếch môi nhưng không nói gì, ánh mắt yếu ớt nhìn về đại ca bên cạnh.
Ân Sùng Húc đè chặt vết thương của đệ đệ, vẫn bất động thấp giọng khẽ nói: “Sùng Quyết từ khi sinh tra đã khác với người bình thường.”
“Khác người sao?” Vân Tu vội hỏi.
“Sùng Quyết…” Ân Sùng Húc đau lòng nhìn toàn thân nhuốm máu của đệ đệ. “Tim của Sùng Quyết…” Ân Sùng Húc chỉ chỉ vào ngục phải Vân Tu. “Nằm ở bên phải.”
Không hiểu sao thấy Ân Sùng Quyết không chết Lý Trọng Nguyên lại có chút thất vọng, lạnh lùng nhìn lồng ngực vẫn còn rỉ máu của hắn, cắn môi không nói gì.
“…Đại ca…” Ân Sùng Quyết nhọc nhằn nói: “Nếu không có đại ca ở đây, Sùng Quyết… chắc là chết rồi.”
“Chớ nhiều lời.” Ân Sùng Húc đè vai đệ đệ hô: “Người đâu, đưa Sùng Quyết về doanh trướng, gọi đại phu băng bó và xem bệnh kỹ lưỡng. Sùng Quyết đệ an tâm nghỉ ngơi, những chuyện còn lại không cần quan tâm.”
“Ung Thành...” Ân Sùng Quyết nhịn đau nhức ở lồng ngực ngẩng đầu hỏi: “Ung Thành sao rồi?”
Vân Tu giận dữ nhìn hắn rồi lại cảm kích bộ dáng quật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115278/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.