Hơn 2h sáng Hạ Dĩnh vẫn chưa chợp mắt, La Vương vẫn chưa chịu trở về. Ngày sinh đã sắp tới nên bụng cô rất lớn, di chuyển rất khó khăn. Anh ta ngày càng trở nên kì quặc. Sáng chỉ mới 5h thì anh ta đã đi ra khỏi nhà, tối tận 2h, 3h đêm vẫn chưa về. Cô thật sự không muốn nghe lời những người hàng xóm nhưng rõ ràng đây là dấu hiệu không tốt chút nào
Tiếng lộc cộc ở cửa chính làm cô giật mình. Cô cứ nghĩ chắc La Vương về nhà nên cô chạy ra khỏi phòng. Âm thanh ngày một rõ ràng hơn và chắc chắn không phải tiếng mở cửa. Trước mắt cô, người đàn ông cô yêu nhất đang ôm hôn một cô gái khác. Vậy ra những thứ mà cô từng nghĩ là hạnh phúc thực chất lại là giả dối.
Người đàn ông kia, người đàn bà kia, việc họ đang làm bày ra trước mặt cô. Là thất vọng, là ê chề. Cô từng nghĩ mình đang mang thai con của anh ta thì dù sao anh ta cũng sẽ quay về bên cô.
Đúng, dì Hà đã nói đúng, người đàn ông một khi đã chán thứ gì đó thì chắc chắn sẽ tìm thứ thay thế.
Người đàn bà kia dừng lại, trên người quần áo không chỉnh tề, nhếch môi nói:
“Cô vợ mang thai của anh đây sao?”
La Vương cười nửa miệng, một lần cũng không nhìn Hạ Dĩnh. Trên người anh ta nồng nặc mùi rượu, áo sơ mi bị cởi ra vài cúc áo, cất giọng khàn khàn nói:
“Không quan trọng.” - Vừa nói anh ta vừa ném giấy ly hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069841/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.