Sáng hôm sau khi trời mới tờ mờ sáng, Hân Hân đã thức dậy. Trên người cô phủ một tấm áo vest có mùi nam tính vô cùng quyến rũ. Người đàn ông đầu tiên cô nghĩ đến chính là Mạc Khải Nghiên. Chắc chắn áo này của anh.
Tiêu Mặc nằm trên sofa đắp một tấm chăn mỏng, là chăn của bệnh viện. Cả đêm qua Bảo Bảo cũng không hề có động tĩnh gì.
Đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, cô đặt áo vest lên sofa quay người ra cửa liền bắt gặp một người mặc áo lông chồn đi vào. Cô đứng dậy nói:
“Chị là...”
Âu Y Nhược kéo va li hành lí bỏ vào một góc phòng rồi nói:
“Là người quen của Bảo Bảo.”
Hân Hân nhìn cô trông rất quen, là diễn viên Âu Y Nhược. Chị Âu nhìn xuống sofa, Tiêu Mặc đang ngủ. Trong ánh mắt của chị Âu hiện lên tia bất ngờ rồi nói gì đó rất nhỏ Bảo Hân không nghe được. Cô hỏi lại nhưng chị chỉ lắc đầu.
An Hạo bên ngoài đi vào, vừa gặp Bảo Hân liền cười ấm áp nói:
“Chắc em là bạn của Bảo Bảo.”
“Vâng, em tên Bảo Hân.”- Cô nhìn sang phía Tiêu Mặc nói:
“Còn kia là Tiêu Mặc ạ.”
Chị Âu ngồi xuống cạnh giường, nhìn sắc mặt Bảo Bảo qua ống thở oxi vô cùng mệt mỏi. Máy đo nhịp tim đo nhịp đập ổn định.
An Hạo đưa cho Bảo Hân một bức thư, nói:
“Chiều nay anh có việc phải công tác, khi nào Bảo Bảo tỉnh lại đưa bức thư này cho em ấy.”
Hân Hân nhận lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-mot-buoc-lac-nhau-mot-doi/3069839/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.