Bất tri bất giác Giang Ngọc và Nam Cung Phi đã đối ẩm mấy chén rượu mạnh, trên bàn tức giận khó xữ dị thường. Chợt nghe một giọng nữ mềm mại nhu mì đi lên phía trước bên tai Giang Ngọc nói:
- Mấy vị gia hôm nay ăn uống thế nào, có hài lòng rượu và thức ăn không?
Giang Ngọc cũng đã từng học qua võ công, nhưng không phát hiện ra có người tiếp cận, nhất thời kinh hãi quay đầu nhìn lại.
Không ngờ người đó chỉ một lúc đã đến khoảng cách gần như vậy, Giang Ngọc vừa mạnh mẽ quay đầu lại, lúc này rốt cuộc lại cùng nàng ấy môi kề môi, hai người đối diện nhau không có phản ứng, trong lúc nhất thời cả người đều không nhúc nhích được.
Giang Ngọc chưa từng trải qua việc này, trong một lúc không biết phản ứng thế nào, chỉ có thể cảm giác một cỗ hương hoa lài thơm mát nhàn nhạt quấn quanh mũi, trên môi mềm mại tê dại.
Đang nói xung quanh thực khách nhìn thấy cảnh thú vị, chỉ thấy một hồng y nữ tử phong hoa tuyệt đại nằm phía trên hôn bạch y công tử ngồi ở nhã gian, tức khắc huyết mạch đều giãn ra. Có chuyện tốt nhất định có người đứng dậy vỗ tay trầm trồ khen hay!
Giang Ngọc cơ thể run lên lập tức tỉnh táo lai, vội tách khoảng cách hai bên ra đứng lên.
Lúc này hồng y nữ tử kia cũng phục hồi tinh thần, trong một lúc tức giận và xấu hổ, hướng Giang Ngọc giáng một bạt tai.
Việc này xảy ra chỉ trong nháy mắt, nàng ấy lại là người tập võ, sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/241531/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.